Đặc sản của Luang Phrabang có gì?

Văn hóa “chợ búa” có lẽ đã ngấm sâu vào các bà, các mẹ VN, nên đi du lịch ở đâu cũng quan tâm đến “đặc sản vùng miền” để mua về làm quà. Cũng biết là ở nhà giờ cái gì cũng có, nhưng đi chơi về có chút quà vẫn thấy thích hơn, nên đến Luang Phrabang tôi cũng phải dành thời gian đi “lượn chợ’ cả ban ngày lẫn buổi tối.

Luang Phrabang nổi tiếng với nghề dệt thổ cẩm thủ công. Trên dọc đường đến đây, tôi nhìn thấy rất nhiều ngôi nhà sàn bên dưới có khung cửi dệt vải, đó là chưa kể đến những ngôi làng có nghề dệt truyền thống. Bạn có thể tìm thấy những tấm khăn quàng, mảnh vải may váy và cả tấm vải phủ giường được dệt thủ công tại các cửa hàng trong làng dệt.

Hay trong các sạp bán ngoài chợ, đủ loại, tôi thấy có nhiều hoa văn rất đặc biệt và đẹp.

Hoặc trong cửa hàng khá sang trọng này, sản phẩm ít nhiều cũng khá giống một số cửa hàng trên phố cổ Hà Nội.

Tất nhiên giá cả và chất lượng sẽ rất khác nhau và nếu không phải là người thạo, có thể mua phải hàng công nghiệp dệt của Trung Quốc với giá hàng thủ công!

Luang Phrabang còn nó nghề làm giấy gió thủ công cũng nổi tiếng. Có một làng nghề truyền thống làm giấy gió ở ngoại thành Luang Phrabang.

Tôi thấy nhiều khách Nhật tới đây tham quan và mua hàng.

Ở chợ đêm trung tâm, bạn có thể mua được những chiếc đèn trang trí bằng giấy gió.

Hay những bức tranh vẽ Phật trên giấy bản, giấy gió được bán trên bờ sông Mekong.

Có khá nhiều sản phẩm thêu thủ công như tạp dề, túi sách…được bày bán ở chợ, cả ban ngày và ban đêm. Nhưng tôi thấy giống nhiều hàng ở VN, đều có nguồn gốc từ Trung Quốc.

Ở chợ đêm bán rất nhiều quần áo lanh, giống ở VN và Thái Lan, giá cũng rẻ. Tôi mua một mảnh vải quấn sau khi đi bơi lên với giá 25.000 kíp (tương đương 70.000 đồng) và những chiếc túi, balo trông giống như làm từ thổ cẩm, mà bạn có thể tìm thấy khá nhiều ở chợ đêm Hà Nội vào cuối tuần.

Có một số hàng lưu niệm có lẽ là đúng hàng địa phương như những cái bát, âu bằng gỗ này, là những vật dụng để đựng thức ăn cúng các nhà sư khất thực vào buổi sáng.

Một số dụng cụ, đồ trang sức hay bùa chú bằng đá, cả dao, niêu đồng…rất đặc biệt.

Đồ trang sức bằng bạc cũng có thể của Thái hoặc Campuchia, giá cũng không rẻ, ví dụ như đôi hoa tai giá 80.000 kíp, tương đương với 220.000 đồng, mà không biết có phải bằng bạc thật không!

Tượng Phật bán như quà lưu niệm không có nhiều sự lựa chọn và cũng không có nhiều cửa hàng bán như ở Campuchia.

Đặc biệt ở Luang Phrabang có bán những đồ vật này, có tính chất như cái khánh, chuông để treo trước cửa gió, nhưng tôi lại không nghe thấy âm thanh.

Người Lào dùng giỏ bằng tre để đựng xôi và thức ăn nướng rất nhiều, nên những đồ vật bằng tre này không phải là hàng lưu niệm, mà là vật dụng nhà bếp.

Ở Luang Phrabang tôi thấy có nhiều loại đồ khô, như hoa quả sấy giống nhà mình và đặc biệt có nhiều loại đồ kho để nhậu như cá khô, thịt bò tẩm ướp sấy…Phần lớn đều có nhãn mác và cả hạn sử dụng.

Đi chợ đêm Luang Phrabang cũng rất thích, nhưng cũng chỉ thấy hấp dẫn ban đầu, vì sản phẩm bị lặp lại và tất nhiên tôi cũng chỉ đi một lần! Bạn vẫn có nhiều sự lựa chọn và tôi tin rằng bạn sẽ tìm được món quà phù hợp cho người thân và gia đình khi trở về.

You Might Also Like

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *